Cập nhật kiến thức sức khỏe qua kênh Facebook Tass Care →
Tiếng Việt / English
Đôi khi tờ giấy xét nghiệm không đơn giản chỉ là một tờ giấy với những con chữ, con số khô cứng mà nó còn nắm trong tay cả vận mệnh, cuộc đời, hạnh phúc của người làm xét nghiệm và những người thân xung quanh họ. Tờ giấy xét nghiệm vô sinh chính là một ví dụ chứng minh. Hãy để chúng tôi kể cho bạn nghe những câu chuyện bi hài đằng sau những tờ xét nghiệm ấy và chiêm nghiệm về giá trị cuộc sống, tình yêu và hạnh phúc giữa con người với con người nhé!
Quân và Minh đã yêu nhau từ thời đại học. Họ yêu và quyết định kết hôn với nhau trong sự chúc phúc của cả gia đình và bạn bè. Hồi mới đầu, vì muốn có thế giới riêng nên hai vợ chồng quyết định làm kế hoạch. Thế nhưng, sau hai năm khi bạn bè cùng lứa đã có con cái hết, gia đình hai bên cũng bắt đầu thúc giục thì hai vợ chồng cũng sốt ruột nên quyết định “thả”. Thế nhưng, dù đã “thả” một thời gian dài nhưng bụng Minh vẫn chẳng hề có dấu hiệu gì về một sinh mệnh mới sắp sửa tới với hai vợ chồng.
Mới đầu, Minh vẫn còn lạc quan vì nghĩ có thể là kế hoạch lâu nên chưa đậu thai được. Cũng có nhiều trường hợp như thế mà, cô tự nhủ, cứ chờ thêm một thời gian. Thế nhưng, lại qua một năm bụng cô vẫn chẳng hề có dấu hiệu suy chuyển nào. Họ hàng hai bên lại càng thúc giục, hỏi thăm hai vợ chồng khiến cô lo lắng đến chẳng dám về quê. Thấy vợ như vậy, Quân vừa thương vợ lại vừa chẳng biết làm sao, ngoài mặt vẫn tỏ ra bình thản an ủi vợ nhưng trong lòng cũng rất sốt ruột.
Thế rồi, Minh quyết định đi khám, nhưng kết quả cho thấy mọi thứ đều bình thường, có lẽ cô quá căng thẳng nên dẫn đến việc khó thụ thai. Nghe bạn bè chỉ uống thuốc này thuốc kia, cô cũng đã thử nhưng kết quả cũng vô vọng. Có nhiều lần vì sốt ruột, Minh rủ chồng đi khám cùng nhưng Quân nghĩ mình là đàn ông còn trẻ, lại to khỏe thế này, chẳng có bệnh tật gì, cũng không rượu bia, thuốc lá thì làm sao có vấn đề được.
Nhiều đêm nằm ôm vợ trong tay, thấy vợ ngày càng gầy đi, nghĩ đến mỗi khi gia đình, bạn bè hỏi chuyện con cái vợ lại lặng im ngân ngấn nước mắt Quân lại càng đau lòng và xót thương vợ. Tháng nào vợ anh cũng có kinh nguyệt đều đặn, vậy phải chăng vấn đề là do mình? Thế là anh quyết định đến bệnh viện khám thử xem sao. Khi cầm tờ giấy xét nghiệm vô sinh trên tay, anh thấy thế giới như chao đảo, ấy vậy mà vấn đề lại xuất phát từ anh thật. Anh chẳng biết phải nói với vợ thế nào, nói với gia đình hai bên ra sao, đầu óc rối loạn. Khi về đến nhà thì cũng đã say mèm. Vợ anh dìu anh vào nhà nghỉ, vừa nhìn chồng, cô vừa khổ tâm và rối bời cũng chẳng kém gì anh.
Sau một tuần Quân đã bình tâm hơn, tính nói chuyện với vợ thì bất ngờ lại nhận được tin tức như sét đánh giữa trời quang. Ấy vậy mà vợ anh lại hí hửng báo cho anh biết cô ấy đã có thai 2 tháng. Lý do là gì? Ai đã khiến cô mang thai? Vì lo lắng kết quả xét nghiệm không chính xác, anh đã đi khám ở 3 nơi và cả 3 đều đưa ra kết luận anh bị vô sinh. Vậy thì làm sao vợ anh có thai được. Cô ấy thực sự đã phản bội anh sao? Anh cảm thấy choáng váng và đau khổ. Tại sao đó không phải con của anh? Tại sao cô lại phản bội anh? Nhưng nhìn gương mặt vui vẻ khi sắp được làm mẹ của cô anh lại chỉ có thể tự trách mình, chỉ vì mình nên cô ấy mới bị tước đi cái quyền làm mẹ mà mỗi người phụ nữ nên có. Nếu đó là chắc hẳn anh đã hét lên vì sung sướng rồi ôm cô quay vài vòng để thể hiện niềm vui của mình. Thế nhưng bây giờ, dù đã cố cười nhưng sao gương mặt vẫn méo xẹo. Cô hỏi anh:
– Sao nghe tin em có bầu mà mặt anh lại thế kia? Vui quá nên không biết nói gì rồi hả chồng?
– Em hạnh phúc chứ? Được làm mẹ em hạnh phúc chứ? – Quân hỏi
– Vâng! Em vui lắm! Em đã mong chờ đứa con này lâu lắm rồi. Em và anh sẽ cùng nuôi dạy con khôn lớn anh nhé!
– Em yêu anh chứ?
Minh khựng lại, đôi mắt cô nhòe đi nhìn chồng:
– Vâng, em yêu anh, thực sự rất yêu anh
– Ừ, anh biết rồi
Thế rồi hôm ấy cả 2 vợ chồng nằm cạnh nhau với tâm trạng đầy rối bời. Ai cũng tưởng người kia đã ngủ nhưng thực ra đêm ấy cả 2 vợ chồng chẳng ai có thể vào giấc cả. Quân đấu tranh với việc nên tha thứ cho vợ không. Còn Minh cảm thấy xấu hổ và có lỗi với chồng khi đã trót nhờ người yêu cũ giúp để cô có thể có thai. Thế nhưng cô đoán mình không thể mang thai là do chồng bị vô sinh. Nếu thực sự như vậy, chồng cô sẽ sụp đổ mất. Làm sao anh ăn nói với gia đình hai bên?
Mỗi ngày chứng kiến bụng vợ dần lớn lên, rồi đứa bé chào đời, tâm trạng Quân cũng dần thay đổi. Anh quyết định sẽ coi đứa con ấy như con ruột của mình, sẽ đối xử tốt với vợ như trước kia. Còn Minh, dù cô còn ray rứt nhưng cô chấp nhận để ông trời trừng phạt cũng muốn giữ cho gia đình mình êm ấm.
2. Hạnh phúc dành cho người xứng đáng
Nhà Lan và nhà Hùng gần nhau, cả hai lại học cùng trường. Hùng học rất giỏi Toán và Hóa, còn đây lại là 2 kẻ thù của Lan. Vì vậy, Hùng đã chủ động dạy kèm, giúp đỡ Lan 2 môn này. Người ta có câu “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”, sau một thời gian tiếp xúc, cả hai dần có tình cảm với nhau. Sau khi ra trường, Lan xin vào một công ty làm kế toán, còn Hùng thì vào một công ty liên doanh với nước ngoài, với mức lương khá cao. Nhận thấy giờ đây công việc của cả hai đã ổn định, thu nhập cũng tốt, tình cảm đã chín muồi nên Lan và Hùng quyết định xin phép cả hai gia đình tổ chức hôn lễ và được hai gia đình chấp thuận. Đám cưới dự định được tổ chức sau đó nửa năm.
Trước khi hôn lễ diễn ra, có rất nhiều điều cần phải chuẩn bị, trong đó bao gồm cả khám sức khỏe tiền hôn nhân. Mặc dù tại Việt Nam, việc khám sức khỏe tiền hôn nhân chưa được chú ý nhiều nhưng Lan vẫn thuyết phục Hùng cùng đi khám cho bản thân cũng như gia đình yên tâm. Thế nhưng, sau khi nhận được kết quả, Lan cảm thấy choáng váng. Bác sĩ kết luận rằng Lan cả đời này cũng không thể nào mang thai được. Không thể tin được vào những gì bác sĩ nói bởi hàng tháng Lan đều có kinh nguyệt đúng kỳ, sức khỏe cũng rất tốt, cô bèn hỏi lại:
– Bác sĩ, liệu có sự nhầm lẫn nào không ạ? Bác sĩ xem lại kết quả giúp em với, trước giờ sức khỏe em vẫn rất tốt mà.
– Thực sự chị bị bệnh lạc nội mạc tử cung, tắc vòi trứng nên không thể có con được. Chồng chị hoàn toàn bình thường. Chúng tôi đã kiểm tra rất kỹ rồi.
Lan bước ra ngoài cùng Hùng trong trạng thái ngơ ngác như không thể tin được những gì mình vừa nghe. Bất ngờ cô quay sang ôm lấy Hùng khóc nức nở như một đứa trẻ:
– Anh ơi, làm sao đây? Em phải làm sao đây? Bác sĩ nói… em không thể sinh con được? Anh còn muốn lấy em không?
– Sao anh lại không muốn lấy em chứ, đừng suy nghĩ nữa, ngốc quá! – Hùng trả lời Lan.
– Vậy còn bố mẹ anh? Anh là con trai duy nhất của bố mẹ, bố mẹ làm sao chấp nhận em không thể sinh con?
– Thì… tạm thời mình đừng nói với bố mẹ, để sau khi cưới rồi tính.
– Thế nhưng như thế là lừa bố mẹ. Liệu khi bố mẹ biết có ghét em không? Em sợ lắm…
Thế rồi, vài hôm sau, bố mẹ Hùng gọi Lan qua ăn cơm. Trong bữa cơm, mẹ Hùng kể chuyện về người bạn của mẹ chờ mãi mà chẳng có cháu bế do con giai và con dâu kế hoạch. Đến lúc “thả” mà mãi chưa dính. Bà dặn:
– Hai đứa kết hôn rồi, đừng có học theo người ta mà kế hoạch này nọ. Cứ để tự nhiên đi, có bầu rồi sinh con thì mẹ nuôi cho.
Nghe đến đây, sống lưng Lan lạnh toát, trong đầu nhưng trống rỗng. Cô khó khăn nhìn mẹ chồng đang mỉm cười với mình mà như dao đâm vào tim, rồi nhìn sang chồng tương lai chỉ thấy anh đang cúi đầu ăn cơm. Cô lắp bắp nói với bà:
– Mẹ ơi… hôm trước… con và anh Hùng đi khám. Bác sĩ nói… nói con không thể mang thai được mẹ ạ.
Thế rồi mẹ Hùng quay sang hỏi con trai:
– Hùng, cái Lan nó nói thật không? Thế này là sao hả?
Thế nhưng, đáp lại những câu hỏi của mẹ anh, những mong chờ của người vợ sắp cưới chỉ là một sự im lặng không lên tiếng. Một lúc sau, mẹ Hùng quay sang cầm tay Lan rồi nói:
– Lan à, bác cũng rất quý con nhưng con biết rồi đấy. Bác và bác trai chỉ có mỗi một đứa con là Hùng. hai bác cũng già rồi, cũng muốn có cháu để bế bồng. Bác cũng không thể để cái nhà này tuyệt tự được cháu ạ!
Thế rồi Lan đau khổ, ôm mặt chạy ra khỏi nhà chồng sắp cưới. Nhưng đau đớn thay, người đã từng thề hẹn sẽ lấy cô lại chẳng hề lên tiếng bênh vực, an ủi hay chạy theo níu kéo. Thế rồi cả hai cũng chẳng còn liên lạc. 6 tháng sau cô được biết tin anh sắp lấy vợ, đó là con gái của giám đốc công ty anh. Cô chỉ cười nhạt.
2 năm sau, cô kết hôn. Trước khi cưới, cô kể hết với anh về quá khứ của mình, về chuyện mình chẳng thể mang thai. Cũng chuẩn bị tâm lý sẽ một lần nữa bị bỏ rơi. Thế nhưng anh chỉ ôm cô vào lòng vỗ về và càng thương xót cho cô hơn. Bất ngờ thay, sau hơn 1 năm ngày cưới, họ đón chào 2 sinh mệnh mới, một trai, một gái. Đó là long phụng thai. Cả gia đình hai bên đều vô cùng mừng rỡ, đôi vợ chồng trẻ vỡ òa trong hạnh phúc. Họ tổ chức tiệc trong sự chúc mừng của gia đình, bạn bè.
Sau khi có thai, cô đi tới bệnh viện lớn kiểm tra thì mới biết, kết quả kiểm tra ở cơ sở y tế trước đây là không chính xác. Lúc này cô chỉ cười khẩy và thầm cảm thấy may mắn rằng nhờ vậy mà tôi tìm được người chồng yêu thương và bao dung mình như bây giờ, thêm vào đó là 2 đứa con kháu khỉnh, bụ bẫm.
Qua bạn bè, Lan biết tin rằng người trong quá khứ suýt trở thành chồng cô giờ cũng đã có một đứa con trai. Tiếc thay, đó lại chẳng phải là con anh ta bởi vợ của anh ta đã mang bầu trước khi cưới với một người khác nhưng anh ta vẫn phải im lặng bởi công ty anh ta mới mở đều là nhờ vào số tiền bên nhà vợ. Thế mới nói, cuộc đời vẫn luôn có nhân quả.
Tôi và anh yêu nhau được 3 năm thì cả hai đi đến quyết định kết hôn. Gia đình anh là gia đình khá giả, học thức. Còn gia đình tôi thì chỉ là một gia đình làm nông nơi chốn làng quê rất bình thường. Ai cũng bảo tôi may mắn khi lấy được anh. Mà tôi thì cũng thấy may mắn thật. Nhiều khi cũng chẳng thể hiểu nổi sao một đứa con gái miền quê, chỉ có chút nhan sắc như tôi lại được anh – một người đàn ông đẹp trai, galang, có công việc ổn định lại gốc Hà thành để ý. Đã có lần tôi hỏi:
– Anh, tại sao anh thích em thế. Với điều kiện như anh phải có hàng tá cô theo đuổi chứ nhỉ?
Anh cười ranh mãnh, rồi trả lời tôi:
– Ờ, anh cũng thấy lạ, đáng lẽ anh phải kiếm một cô thân hình chữ S, mặt thì V-line, mũi cao dọc dọc, mắt to tròn 2 mí chứ nhỉ?
Thế rồi tôi lại giận và anh lại dỗ. Tình yêu của chúng tôi cứ đẹp như thế. Bạn bè xung quanh đều ngưỡng mộ tôi.
Khi tụ tập với đám bạn, chúng nó thường kể với tôi về chuyện vượt rào với người yêu. Rồi lại quay sang hỏi tôi, lúc đó tôi chỉ cười tự hào mà nói:
– Tao với anh Luân không dung tục như chúng mày nhé! Anh ấy nói muốn giữ cho tao tới ngày kết hôn.
Nói xong lại bị cả đám lao vào đánh cho tơi bời. Nhưng trong lòng vẫn cảm thấy ngọt ngào và biết ơn anh.
Sau khi cưới, chúng tôi vẫn dùng các biện pháp tránh thai. Tôi có nói với anh rằng hay mình đừng dùng nữa, em muốn chúng mình có một đứa con nhưng anh không nói gì. Sau nhiều lần đề cập, anh dần trở nên cáu gắt hơn nên tôi cũng chẳng dám nhắc lại nữa. Cho đến một ngày, tôi vô tình phát hiện ra tờ giấy xét nghiệm của anh vào 4 năm trước. Khi ấy, chúng tôi còn chưa quen nhau thì anh đã đi làm xét nghiệm. Nhưng điều khiến tôi cảm thấy choáng váng hơn là kết quả trên đó. Anh bị vô sinh!
Tôi thực sự cảm thấy đau đớn. Tại sao anh đã biết mình vô sinh nhưng lại không nói với tôi? Là do không tin tưởng tôi? Hay còn vì điều gì khác? Thế là trong tối ấy, tôi đã quyết định nói chuyện thẳng thắn với anh. Anh chỉ im lặng. Mãi tới khi tôi bật khóc nức nở anh mới nghẹn ngào kể về quá khứ. Trước khi quen tôi, anh từng có ý định kết hôn với một người. Nhưng trước khi cưới, anh và cô ấy đi xét nghiệm, phát hiện anh vô sinh. Cuối cùng cô ấy quyết định từ hôn. Cũng vì vậy mà trong suốt thời gian quen tôi, anh chưa từng vượt rào. Sau khi cưới cũng luôn sử dụng biện pháp phòng tránh, không dám nói thật với tôi. Anh xin lỗi tôi hết lần này tới lần khác rồi nói giờ quyết định nằm trong tay tôi.
Lúc đó tôi cũng không biết mình giận anh nhiều hơn hay thương anh nhiều hơn. Chỉ biết rằng cả tối đó tôi đã nằm trong vòng tay anh mà khóc. Cuối cùng, tôi quyết định sẽ cùng anh chạy chữa. Nếu vẫn không được thì chúng tôi sẽ xin con nuôi. Anh không nói gì, chỉ càng ôm chặt lấy tôi hơn.
Giờ đây, chúng tôi đã có một cô công chúa kháu khỉnh rồi. Đó là kết quả sau một thời gian dài thử đủ các phương pháp điều trị. Dù rất vất vả nhưng chúng tôi lại càng trân trọng những gì mình đang có hơn.
Vậy đấy, chỉ một tờ giấy xét nghiệm vô sinh nhưng lại có thể làm thay đổi cuộc sống của biết bao con người. Thế nhưng, đều quan trọng là mỗi người nhìn nhận nó ra sao, quyết định như thế nào.
Bạn chỉ cần ngồi tại nhà và gọi điện đến Trung tâm xét nghiệm y khoa Tass Care để hẹn ngày giờ và thực hiện lấy mẫu theo mong muốn thì hệ thống sẽ ghi nhận và cán bộ y tế sẽ đến lấy máu và tiến hành các thủ tục xét nghiệm máu cho bạn theo đúng lịch hẹn.
Tìm hiểu thêmChúng tôi sẽ gửi cho bạn những thông tin chăm sóc sức khỏe cũng như những cập nhật mới nhất về y khoa thế giới.
Hiện nay Trung tâm xét nghiệm y khoa Tass Care được trang bị hầu hết những máy móc thiết bị tự động và hiện đại nhất: Hệ thống máy Olympus AU680, Hệ thống Cobas 6000, máy Architech, ...
Với phương châm hết mình vì bệnh nhân, hoạt động liên tục 24/7, Trung tâm luôn được rất nhiều Bác sĩ Sản khoa, Nội khoa, Nhi khoa hàng đầu tin tưởng và an tâm gửi bệnh xét nghiệm.
Bằng đam mê, chúng tôi có sứ mệnh đem đến những phương thức và sản phẩm xét nghiệm cho ngành Y tế với các giải pháp chính xác, an toàn, bảo mật với chi phí thấp cho Khách hàng cũng như người bệnh.
Trụ sở: 227 Đường 9A, KDC Trung Sơn, Nam Sài Gòn, TP.HCM
Chi nhánh: 375 Trần Hưng Đạo, Thành Phố Tuy Hoà, Tỉnh Phú Yên
Với phương châm hết mình vì bệnh nhân, hoạt động liên tục 24/7, Trung tâm luôn được rất nhiều Bác sĩ Sản khoa, Nội khoa, Nhi khoa hàng đầu tin tưởng và an tâm gửi bệnh xét nghiệm.
Copyright 2020 Trung tâm xét nghiệm y khoa Tass Care.